Cây xương rồng đem trồng đất rắn,
Ô xà xà long lại hóa long.
Em muốn xê vô giá nghĩa tam tòng,
Sơ bất tri kỳ vị uổng công sinh thành.
Rắn hổ đất leo cây thục địa,
Ngựa nhà trời ăn cỏ chỉ thiên.
Trai anh hùng ngộ nhận thuyền quyên,
E nước chao đầu vịt,
Thêm ưu phiền cho mẹ cha.
Gà cồ lại nở bông kê,
Ngựa ăn gò mã, rồng về Cửu Long.
Dương đi, dê lại có vòng,
Các lên khỏi nước cá hồng ngắc ngư.
Xin chảng giải tỏa vần thơ, để trăm năm kết nghĩa
Chớ chối từ duyên em.
Rùa vàng ẩn chốn Kim Quy,
Voi ăn núi tượng trâu về ngưu lang.
Gái em chúc nữ cành vàng,
Kim chi bất duyệt trăm ngàn lá xanh.
Rõ ràng giá võ đằng vân, bách niên giai lão
mười phân vẹn mười.
Cây tam thất trồng ba bảy chậu,
Pháo nhất thiên được đốt dàn phong.
Trai nam nhơn đốt đặng, được làm chồng nữ nhi.
Ngựa thiên lý chạy ngàn đổi mã,
Đàn bá nha nảy khắp trăm nhà.
Trai nam nhơn đối đặng, nữ mà biết chưa.
Bánh cả mâm răng gọi bánh ít,
Lửa không miệng răng gọi lửa cười.
Trai nam nhơn đối đạng, mới gọi người tài ba.
Nước không chân răng gọi nước đứng,
Trầu cả gói sao gọi trầu không.
Chàng đây đối đặng, được làm chồng em chưa.
Thiếp đưa cho chàng một nắm bắp rang,
Trỉa vô mô cho mọc.
Thiếp với chàng trao duyên.
Chỗ mô mưa ba năm đất không ướt,
Hạn sáu tháng không khô,
Em không cho anh trỉa.
Chứ anh trỉa vô mọc liền.
Nơi mô mà nắng không vô,
Mà mưa không tới anh trỉa vô mọc liền.
Con miều nằm trên đám lúa miêu,
Hùm nằm bụng hổ, tượng trèo cổ voi.
Chim an điều nọ ra đời,
Rắn nằm trong bụi kêu ôi xà xà.
Trầu em têm bốn miếng, để ở nhà ai ăn.
Tới nhà em chộ triêng gióng ngâm hoài trong
giếng,
Bữa ni rồi mà gióng triêng ngâm mãi giếng
trong.
Lúa su đã chín rộ ngoài đồng,
Mà gióng triêng còn trong giếng, giếng trong
còn gióng triêng.
Hỏi em cái gì bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông,
May được cái áo thì chồng mang đi,
Ai ai ta cùng yêu vì,
Kéo lui chi mặc thiếp không can chi đến chàng.
Anh nói ra em đã hiểu rõ,
Đó là cái áo cối xay tre không gió.
Hỏi anh cái gì lựng khựng giữa trời,
Trương lông trương lá lướt người như chơi.
Là hỡi em ơi đó là cái nhà tranh giữa trời,
Người đời sáng lập cho người che thân.
Nhật là mặt trời, nguyệt là mặt trăng,
Nhật ngày nguyệt tháng, kết thành minh sang.
Một năm mười hai tháng,
Một tháng ba mươi ngày,
Ai mà đối được cầm chày,
Ai đối không được bỏ chày lui ra.
Trong các thứ dầu, có dầu chi là dầu không thắp,
Trong các thứ bắp, bắp chi bắp không rang,
Trong các thứ than, than chi than không quạt,
Trong các thứ bạc, bạc chi không đổi không mua.
Trai nam nhơn đối được, mới rõ ai thua phen này.
Trong các thứ dầu, có nắng dãi mưa dầu là dầu
không thắp,
Trong các thứ bắp, có lắp ba lắp bắp là bắp
không rang,
Trong các thứ than, có than thở thở than là than
không quạt,
Trong các thứ bạc, có bạc tình bạc nghĩa là bạc
không đổi không mua.
Trai nam nhơn là đối đặng, hỏi thiếp vừa
tính sao?
Cây chi trên rừng không có lá,
Con cá chi dưới biển không xương.
Trai nam nhơn đối đặng, thiếp kết nghĩa tào
khương(khang) với cùng.
Cây xương rồng trên rừng không lá,
Con cá sứa dưới biển không xương.
Anh đà đối đặng, phải kết nghĩa cương thường
cùng anh.
Bánh cả thúng sao gọi là bánh ít,
Trầu cả khay sao gọi là trầu không,
Muốn cho cầm sắt hợp đồng,
Trai nam nhơn anh đối đặng mới thỏa lòng nữ nhi.
Em đưa cho anh một đĩa rau muống chiên,
Anh trồng sống lại em xingiao duyên ngàn đời.
Anh đưa em một miếng thịt mỡ xào,
Em xắt thành lát thì muống dưới ao mọc liền.
Em hỏi anh trên trời có mấy vì sao?
Dưới ao có mấy con cá,
Nước Việt Nam có mấy miếu chùa,
Chợ bán mấy trăm vị, chợ mua mấy trăm người.
Trên trời có hai mươi tám vì sao,
Dưới thập điện có mười ông vua,
Nước Việt Nam có bốn miếu bốn chùa,
Chợ bán năm vị, chợ mua mười hai người.
Anh đố em đếm hết sao trời,
Đây anh kết tóc ở đời với em.
Trên trời biết mấy muôn sao,
Biết dạ anh ở thế nào mà mong.
Quân sư phụ tam cang giả,
Qua chiếc đò đầy sóng ngã cứu ai.
Đỡ tay ngoắt với ơi chàng,
Ra cứu với quân sư phụ! Mấy lượng vàng em đền ơn.
Thần hồn bất phụ thể,
Bình địa nổi phong ba,
Vớ đụng ai cứu nấy, về nhà hẵng hay.
Hai chữ chi mà bỏ xuống đất,
Hai chữ chi mà cất lên tra,
Hai chữ chi mà phượng tha không nổi,
Hai chữ chi mà gió thổi không bay.
Trai nam nhơn chàng đối đặng, thiếp đây theo cùng.
Hai chữ tiền anh bỏ xuống đất
Hai chữ nhân nghĩa anh cất lên tra,
Hai chữ nhớ thương phượng tha không nổi,
Chữ tình, chữ hiếu gió thổi không bay.
Trai nam nhơn anh đà đối đặng,gái rày tính răng?
Xưa kia gảy đàn cầm?
Cuộc cờ ai đánh dưới trần gian nguy
Ai mà tài đặt thơ ri?
Ai mà uống rượu chín mười bì không say.
Xin anh nói lại em hay,
Em lui về lấy nhẫn đeo tay cho liền.
Ông Bá Nha hay gảy đàn cầm,
Cuộc cờ Đế Thích đánh dưới trần gian nguy,
Tài như Lý Bạch hay đặt thơ ri,
Lưu Linh uống rượu chín mười bì không say.
Chàng đã nói đặng, thiếp tính răng đây thiếp hè?
Con gà cồ lại mổ bông,
Ngựa nọ ăn cồn Mã, rồng về Cảnh Long,
Dương đi dê lại có vòng,
Cá lên khỏi nước cá hòng ngân ngư.
Trai nam nhơn chàng đối đặng thiếp mới chịu văn thư anh học tài.
Con mèo nằm đám lùa miêu,
Hùm nằm đất hổ, tượng trèo cồn voi.
Chim ăn cỏ điểu ra đòi,
Trai nam nhơn anh đà đối được, hỏi thiếp có giữ lời trước không?
Con cá đối nằm trên cối đá,
Mèo cụt đuôi nằm mút đuôi kèo,
Anh mà đối đặng dẫu có nghèo em cũng theo.
Con mỏ kiến đậu trên miếng cỏ,
Con vàng lông đáp giữa vồng lang,
Nay anh đối đặng xin nàng theo anh.
Chuối chi đã chuối lại cau,
Đã mía sao lại mía lau hỡi chàng?
Chuối mà cau vẫn còn là khá,
Mía mà lau cũng chưa lạ en ơi,
Cá mà bò mới sự ngược đời,
Đã rắn lại hổ thế thời con chi?
Con bò vàng ăn hòn núi bạc,
Con chàng hương núp bóng cây đèn,
Trai nam nhơn chàng đối được,
thiếp để tiếng khen muôn đời.
con ve ve kêu hòn núi Chén,
Sợi dây bát bát leo núi Ngự Bình,
Trai nam nhơn anh đà đối được, thiếp phải gá nghĩa chung tinh với anh.
Thầy phù thủy đi trên mặt nước,
Thợ Thanh- Long chạm chữ đầu rồng,
Trai nam nhơn anh đà đối đặng, rứa hỏi thiếp có
xứng nghĩa vợ chồng hay không?
Gái Xuân em đi chợ Hạ,
Mua con cá Thu về chợ hãy còn Đông
Ai nói với anh em đã có chồng,
Tức mình em đổ cá xuống sông em về.
Gái nước Nam buôn hàng thuốc Bắc,
Trai Đông sàng cảm động miền Tây.
Tai anh nghe có đôi ba chốn xe dây,
Anh tức mình đổ cá thử mẹ thầy ăn chi.